About

Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2017

Thầy của Con!

Hà Nội, ngày đẹp trời!
Giờ là khoảng 9h tối, chắc Thầy đang đánh răng để chuẩn bị đi ngủ.
"Đánh răng và súc miệng
Cho sạch nghiệp nói năng
Miệng thơm lời chánh ngữ
Hoa nở tự vườn tâm".
Hê hê, Con vẫn thuộc bài Thầy à!. Có một xíu tiếp nối sự chăm chỉ của Thầy đây mà hì hì. Thầy ơi, Thầy khoe hộ con với Sư Cô Nghĩa Nghiêm là mỗi lần thái rau là con lại hay nhớ Sư Cô Nghĩa Nghiêm lắm ạ, con lại nở một nụ cười rất tươi; Sư Cô Nghĩa Nghiêm đã dạy con cách cầm dao:"Để ngón tay trỏ dọc theo con dao để tránh bị đứt tay". Hì Hì. Những bài học tưởng chừng như đơn giản mà nó đã theo con suốt thôi.
Thầy à, mỗi lần con bế tắc, không thông chuyện gì là con lại được gặp thầy; mà thần kỳ lắm, lần nào Thầy cũng cho con liều thuốc bắt đúng bệnh mà con đang mắc phải. Phải chăng là con thật sự rất may mắn và có nhiều phước đức đến thế!. Đợt vừa rồi, trước khi bước vào Diệu Trạm con đã buồn quá ạ! Thầy ơi, con đã chuẩn sẵn sàng tất cả mọi thứ, kể cả được sự đồng ý của anh chị để ra tết con có thể quay trở lại Diệu Trạm tu học. Cơ mà cái duyên của con lắc đầu, hình như nó muốn bảo con rằng:"Cần phải tu phước thêm nữa, vì đã tiêu hết phước được vào đó rồi". Huhu. Lý do là anh trai con làm ở Nhà nước, nếu con đi xuất gia theo Đạo của Sư Ông, anh trai con sẽ không thăng tiến được mà còn bị theo dõi nữa. Làm gì chứ ước mơ, lý tưởng của con lại làm ảnh hưởng tới sự nghiệp và niềm đam mê của anh trai, sao con làm được. Con đã nghĩ mình như một con chim, có khi phải dành cả cuộc đời để đi tìm cho mình một khu vườn có nhiều hoa thơm, trài ngọt; tìm được rồi mà con lại không thể bước vào, thật là uổng quá!, Con đã nấc lên rất lâu ạ! Ở khu vườn đó, có Thầy, có các huynh đệ cùng bước đi trên con đường hiểu và thương, có thể nói là con đã gặp được những người bạn tri kỷ mà ở đời có mấy người có thể trở thành tri kỷ của nhau; có khi có người cả đời chả tìm thấy cho mình một người bạn tri kỷ nào do thiếu phước duyên, hị hị. Đợt vừa rồi, con vào Đà Lạt 5 hôm, ý của con là lên Thiền Viện Trúc Lâm và tu ở đó, hị hị, nhưng mà con đã không dám bước chân vào, vì con không muốn mình lại lặp lại như ở trong Diệu Trạm, nên con đi chơi quanh các điểm Du lịch ở Đà Lạt rồi quay vào Sài Gòn chơi 3 hôm, sau con qua Hội An 3 hôm, rồi con ra Đà Nẵng vài ngày, sau đó quay về Hà Nội. Dù có lên rừng hay xuống biển rong chơi như vậy,nhưng trong lòng con  vẫn chưa ổn lắm ạ,con thấy có cái gì đó chưa thông. Sau đó vào Huế, con được gặp lại Thầy và các Huynh đệ, con đã vui sướng lắm!. Được ở trong đất Tổ linh thiên, con đã hưởng được năng lượng bình an ở đó Sư Cô à. Lá thư mà Thầy gửi cho con, làm con chợt tỉnh sau cơn mê dài. Hóa ra việc tu là những việc ngày nào cũng làm: đánh răng, rửa mặt, đi cầu tiên, ăn cơm...Dù ở chốn am mây hay chốn hồng trần không có quá là vấn đề lớn nhất, vấn đề là con có thật sự có mặt để tận hưởng những giây phút đó hay không Thầy nhỉ? Con đã thấy mắt con sáng hơn, lòng con bình yên lắm khi đọc những dòng Thầy gửi. Con đã luôn biết ơn về điều đó khi làm bất cứ việc gì có ý thức, trừ những lần làm không có mặt hehe.Con đã chăm ngồi thiền sáng tối, và chăm tận hưởng khi rửa mặt, đánh răng, lên xuống cầu thang, giây phút bên cạnh người thân...


Thầy ơi, con đã không lựa chọn kinh doanh theo hướng chạy theo tiền bạc, vật chất. Con để việc kinh doanh cho anh chị con. Chắc khoảng 1,2 tháng nữa, con sẽ mở Trà Quán ở Hồ Tây. Trà Quán này, để bán trà ướp sen và các loại trà hương. Con theo hướng Trà- Đạo vì con muốn được uống những ngụm mây trong trà hàng ngày và có thời gian nghiên cứu sâu vào Thiền tập, và Trà thái nguyên; Con sẽ tự tìm hiểu, học hỏi để ướp được những loại trà hương: Thủy Tiên, Hồng, Nhài, Bưởi... Con sẽ gửi Thầy loại che thai nguyen do tự tay con ướp hì hì. Con sẽ đi học thêm đàn ghita để tận hưởng những bài Thiền ca lắng đọng.
Chắc khoảng 30 tuổi con sẽ đi tu nếu không có duyên Vợ Chồng. hị hị. Con thích dành tình Thương Bụt hơn vì Thương Bụt là an toàn và bình yên nhất Sư Cô nhỉ? hì hì.
Chắc Sư Cô cũng sắp chuyển Tu Viện rùi. Con cũng không có chấp vào cái thân ngũ uẩn và vướng mắc vào đó, nhưng vào Diệu Trạm mà không thấy Thầy, con cũng xao xuyến lắm chứ bộ. Nhưng mà cũng giống như Sư Cô, dù Sư Cô đi tới bất cứ nơi đâu, con cũng biết là Thầy đang ở đó, vững chãi, kiên cường và làm chỗ dựa cho không biết bao nhiêu người như con,..và con biết một điều nữa là Thầy còn có ở trong con nữa. hị hị.
Hì hì, con xem video Đại Giới Đàn ở Làng Mai Thái Lan, con thấy Sư Cô ở trong đó và con được nuôi dưỡng nhiều lắm ạ!.
Con Trang Cười ^^

0 nhận xét: