About

Thứ Ba, 4 tháng 4, 2017

Này cô gái bán chè thái nguyên

A nghĩ đôi khi cần phải nói chuyện trực diện với em. 

Ý nghĩ tốt mà không có đủ tri thức và hiểu biết
thì đầy rẫy em à!. Em luôn nói những điều tốt đẹp, nó trong suốt, nhưng thẳm sâu trong em là cái gì,
em chối bỏ ư, ích kỷ còn đó trong em, cái tôi quá lớn em ợ. Em nghĩ anh trai em, chị dâu em, mọi người, phải hoàn hảo trong đúng giác độ yêu thương của em, em muốn mọi người tôn trọng, trước tiên em phải tôn trọng mọi người. Nói thì dài, mọi chấp trách trong lòng em là một sự ích kỷ quá đỗi
mà quên hẳn những điều tốt đẹp. Em không cân đong, xem những chấp trách ấy, có lớn bằng những tốt đẹp không. "Trong kinh có dạy , sau khi chết, em không đem theo được thứ: tiền tài, gia sản, công danh…mà đem theo tất cả những nghiệp thân, khẩu, ý. Đó là sự tiếp nối của em. Những nghiệp đó nếu đẹp thì em đem theo cái đẹp, nếu xấu thì em đem theo cái xấu. Những điều em suy tư, nói năng và hành động không mất đi đâu cả, chúng tiếp nối em dài dài. "
Bố em chết vì không có tiền chữa bệnh, đúng ra là vì nuôi 3 anh em, trong đó có em, không dám đi bệnh viện. Anh nhắc lại để em thấy rằng: " Hơn cả mọi nhân văn, mọi con người phải nỗ lực để sống,
trước khi nói về lý tưởng, em phải nghĩ về cuộc sống này". Em nghĩ gì chuyện sau khi chết
cái anh cần là em sống tốt đến khi chết. em chỉ nghe e không nói lại. Vì em chưa bao giờ thực sự lắng nghe. Em lắng nghe ai, những người xa lạ nhưng em tôn thờ lý thuyết của họ không sai. Em lắng nghe người thân em bao giờ chưa?. Em biết rằng, mọi ng đều có thói xấu của mình, ứng xử không đúng phép của mình từ sư Ông, đến sư Cô của em. Em thấy điều tốt của họ sao em không sống với điều tốt mà ng thân của em nỗ lực cho em. Em trách a với trường hợp chị dâu em mà a bênh ai, chính a chưa biết nhưng sao e muốn một thay đổi gì. Trong khi điều quan trọng, là e sống hài hòa, em đã thực hành điều e học được là mỗi khi em thấy bực mình vì không phù hợp, em ngồi lại nghĩ tốt về chị em chưa?. Cái nếp mà e đã từng kể với a chưa?. Như duyên phận, a là anh trai em hăm mấy năm, theo em từ bé, tính cách của em, anh hiểu. Đánh em, anh đánh rồi, dạy e có dạy, điều không đúng với em có nhiều, nghĩ cho em,có nhiều tất cả em ạ!.
Ai cũng vậy, đều tốt, đều xấu, đều lúc này lúc khác, nhưng một câu yêu thương, là để đi tiếp cùng nhau ấy là gia đình. Anh đủ lớn để không khóc những điều vặt vãnh, nhưng a đã khóc, khi em bảo em sống ở đâu là hạnh phúc nhất. Anh biết cảm giác ấy và a đã suy nghĩ sâu, bằng những hiểu biết của mình, để khuyên em con đường em đi phù hợp nhất, đáng sống nhất. Người dưới 18 tuổi là phải có người giám hộ, trong mọi quyết định liên quan đến ứng xử cộng đồng, giao tiếp cộng đồng. Ấy là chưa đủ tri thức để quyết định,tự mình quyết định. Em hai mấy và a vẫn nói a em mình chậm với sự hiểu biết mấy năm em xem mấy tháng rồi: Quyết định của em đã thay đổi thế nào. Bình tâm xem lại xem. Và chỉ vì này vì nọ. Em lại thay đổi. Em luôn xác quyết. Không, đó chưa phải con đường.Chính kiến khác với bướng bỉnh, càng khác với sự lựa chọn tào lao vô tri thức. Lòng tốt, cách suy nghĩ về lòng tốt của mỗi người khác nhau.



Trở lại câu chuyện. Em đã nghĩ về chị dâu, nghĩ tốt, để yêu thương?

Từ khía cạnh: Chị ấy có thương anh em, cháu em, bà em, có vun vén cho ra đình. Đối xử với mọi người trong thang bảo đạo đức xã hội. Ác hay thiện?.
Có ăn không nói có. Ngược lại, anh cũng đã nói chuyện chị Ly câu chuyện tương tự, có gì không thích, nói ra, xong thôi. Chị em mà không va chạm, không bao giờ là chị em và khi a bảo, em thử nghĩ tốt về em nó xem em biết chị bảo gì? Em luôn nghĩ những điều đó là khổ ấy là suy nghĩ chủ quan, em bảo lập ra gia đình, sinh con là khổ, hay cái gì đó. Trời ạ!. Trong đó có hạnh phúc. Cô gái ạ, mọi kinh điển, lý thuyết, lời thầy đều vứt đi hết. Hãy giữ một óc khám phá, hài hước và trải nghiệm chỉ bằng trải nghiệm và hiểu biết, em mới có câu trả lời cho hạnh phúc của mình. Cái đó, không bằng câu kinh hay tăng thân, không chỉ là như thế. Thực ra, anh cũng đã dự liệu để em thoái mái hơn, có thể nhanh hoặc chậm, nhưng sẽ mở thêm một cửa hàng cho em. Bây giờ là có thể e nên đi học một khóa quản trị kinh doanh 3 tháng. Cái nhóm mà e muốn nói về kinh nghiệm che thai nguyen, thú vui trà thái nguyên, vẻ đẹp trà ướp sen Tây Hồ. Em sẽ là người làm, sẽ tuyệt.
 Cứ để 5 - 7 năm nữa, quả thực lúc đó em thấy con đường mà chúng ta đã nỗ lực tìm, không đẹp bằng con đường các sư đã tìm,lúc đó em đi đường cũ, chưa muộn. Mấy mươi năm cuộc đời, em có một con đường do mình khám phá, hò hét, khóc cười với nó, hẳn anh nghĩ là điều tuyệt nhất cho tính cách của em.
 Mọi lý lẽ của em, a hiểu ở góc độ nào đó. Con đường của em, a vẫn đang cố gắng tư vấn,em biết rằng, con đường yêu thương, con đường tự do, luôn có khó khăn, nhưng chưa gì, em thay đổi, em từ bỏ, em coi đó không phải. Em có lòng kiên trì của mình, em có nhạy cảm thiên lương của mình, sao em không nhận ra. Đấy, a nghĩ cứ thế, 35 tuổi, em vẫn chưa thấy yêu còn đường của mình, a sẽ để em đi con đường của người đáng kính khác.Anh đã nói chuyện với mẹ Xu với tinh thần như thế, chị dâu e không phải là người hoạt ngôn, nhưng là ng biết suy nghĩ trước sau. A muốn em thể hiện được tình yêu thương khoan hòa của mình, từ việc gần gũi người thân của mình, là chị dâu em. Chắc hẳn đó sẽ là điều làm a hạnh phúc, mà em gái anh không nỡ mặc kệ nhỉ?

0 nhận xét: