About

Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2017

Tao kể mày nghe

Ha ha tao kể chuyện này mày đừng cười tao nha!

Thật ra thì cũng có mấy thằng tán tao. Tao cũng nói chuyện bình thường thôi. Khen tao đặc biệt nọ kia. Rồi sau đó tao gửi cho bọn nó hình ảnh của mấy Sư Cô, chả biết sao mà hôm sau không thấy chào hỏi nói chuyện nữa. Ha ha. Thế này tao có mà ế dài mày nhể? ka ka. Đúng là mấy thanh niên thời nay dại quá!. Bảo sao ngày nay, cuộc sống vật chất đầy đủ, khoa học phát triển và tiến bộ mà chỉ số hạnh phúc lại không bằng một nửa cha ông ta ngày trước. Hóa ra cũng có nguyên do cả. Lười học lịch sử phải chấp nhận thôi he he. Thời Lý Trần là thời kỳ thịnh vượng nhất trong lịch sử, vì vua quan thời đó ngưỡng mộ Đạo Bụt và có ông Vua Trần Nhân Tông bỏ ngôi vị đi xuất gia, tạo nên Thiền Phái Trúc Lâm mà tết mấy đứa mình đi leo núi Yên Tử của thiền phái Trúc Lâm đó.



Còn người tao kể bảo hình như thích tao là T Rain đó, hị hị. Nó cũng tốt, ngoại hình cũng được, nghề nghiệp cũng được, nói chung là được. Lại còn hiểu được tín ngưỡng đạo Bụt, hê hê. Là bạn tốt. Đương nhiên là cùng tần số ở mức độ nào đó, sẽ hợp với nhau ở mức độ nào đó rồi. Tao cũng là người giàu tình cảm lắm, ngay từ nhỏ tao đã bị thèm tình yêu thương hơn người khác rồi, vì tao không có mẹ từ nhỏ, bố tao cũng làm ăn vất vả nên không có thời gian cho tao nhiều, mà giờ lớn lên tao mới hiểu thiếu tình của mẹ là thiếu cả bầu trời, bố lại mất nữa. Thế tao mới bị đau khổ gần 2 năm liền với mối tình đầu mà nghĩ lại cũng chả có gì phải hệ lụy vậy. Giờ thì cũng đang khá hạnh phúc, trong một gia đình giàu tình cảm, lòng nhân ái, cũng có những người bạn như mày để khi mệt mà thủ thỉ. Mày chỉ cần nhắn lại thôi là tao đã vui rồi, he he. Với Rain thì làm bạn thân thế này là tuyệt rồi, t còn lý tưởng, tao thích có nhiều thời gian dành cho ước mong của mình, ha ha.

Nhiều lúc cũng tham lam, vì tuổi trẻ mà,

Cơ mà tao là người tu mà, nên lại điều chế được những điều xấu xấu đó lại, thấy có nhiều thứ quá hạnh phúc rồi, mong chờ gì cho mệt, của mình thì sex tới tìm mình mà, không phải của mình thì kéo cũng chả được, he he.
Mỗi sáng dạy thật sớm, vệ sinh cá nhân xong, thắp một ngọn nến, pha ấm trà, rồi theo dõi hơi thỏ, thưởng trà xanh thái nguyên. Sau đó nên ngồi thiền với chị Trang Béo, rồi tập gym, đi cafe, trà đá, xem phim, đi chùa, tham gia khóa tu, chơi với tăng thân... Cuộc sống của tao đơn giản thế, cơ mà tao cũng trị liệu được nhiều niềm đau trong thân và trong tâm mình mỗi ngày mày à.
 Tao nuôi tao mỗi ngày bằng tiếng chim hót, tiếng gà gáy, những đùm hoa giấy hoa xoan, hoa xấu, chơi với cháu và với cụ, những trang sách, trang thơ...đó là những món ăn, để mỗi người tao hỏi xem tao đã thương thêm được ai, bỏ qua được bao nhiêu chuyện linh tinh trong đầu. Đó là công việc tu tập của tao. Còn chuyện làm việc thì vẫn thế! vẫn ham làm, ham chơi, bao giờ mệt quá, nản thì lại tự nhủ:"không làm thì lấy cái gì bỏ vào bụng, không làm thì giúp được ai?" thế là nhiệt huyết lại lên cao lắm he he. Cứ chơi thôi, tới lúc hết duyên thì lên đường. he he.
Mà tao đọc hết quyển sách mày mua rồi, mua cho tao quyển nữa nha he he.
Tản mạn: Trà Thái Nguyên Minh Cường

0 nhận xét: