About

Thứ Bảy, 18 tháng 3, 2017

Chè Thái Nguyên ngày mưa gió

Thái Nguyên ngày mưa gió!
Gửi người thương của Mai ^^
(Người tri kỷ của Mai)

Chào bạn! Mặc dù chúng ta chưa nói chuyện với nhau bao giờ, nhưng tớ có duyên được biết bạn qua Mai, người thương của tớ.

Hì Hì, xin giới thiệu với bạn, tớ tên Trang. Mọi người hay gọi tớ là Trang Cười vì tớ rất hay cười, làm mọi người cười và rất ít khi giận người khác. Tớ là bạn của Mai cũng được vài năm rồi, cũng khá hợp nhau.
Đêm qua, ngoài trời mưa rả rich, một mình trong căn nhà vắng, tớ đã bất giác thấy bạn, và giờ muốn được tâm sự với bạn vài lời.
Bạn và Mai có hay tâm sự với nhau không? Tất nhiên là có rồi vì đã là tri kỷ của nhau thì niềm vui hay nỗi buồn của bạn ấy và của bạn là một cơ mà. Bạn có bao giờ thấy ghét Mai chưa? Nói thật lòng thì bạn ấy hay rượu chè, bạn bè, vô tâm nữa, nhiều lúc tớ cũng không thể yêu thương được. hị hị. Nhưng mà tớ biết, bạn là một người có tình thương lớn và lòng bao dung lớn thì những vụng về hay yếu kém của Mai bạn có thể ôm ấp được hết đúng không?.
Cho con được bày tỏ lòng biết ơn tới tổ tiên, ông bà cha mẹ, bạn bè và môi trường Mai đã sống ạ! Mọi người đã reo những hạt giống thiện và lành nơi Mai để giờ bạn ấy trở thành một cô gái khỏe khoắn, cởi mở và giàu lòng nhân ái. Bạn cũng phải công nhận với tớ điều đó đúng không?
Xã hội hiện giờ không vô tâm thì cái gì cũng cho vào đầu sẽ rất là khó sống. Nói như thế không có nghĩa là cái gì cũng vô tâm. Điều này mình cũng cần phải học hỏi nơi cậu ta. He he. Tường là điều xấu hóa ra lại tốt bạn nhỉ?

Mai có hay tâm sự với bạn về những nỗi niềm ưu tư hay buồn giận hay thổn thức với một anh chàng nào cho bạn nghe chưa?. Chắc là có rồi vì hai người đã là tri kỷ của nhau cơ mà. Bạn có khuyên bạn ý là những cảm xúc mừng vui hay buồn giận chỉ trào dâng lên trong khoảng 10s thôi, hãy hít sâu thở ra vài hơi là cảm xúc đó qua thôi. Vì mình không phải chỉ là cảm xúc đó, đừng chết vì một cảm xúc. Tớ thấy Mai nó có cách giải quyết là đi uống rượu bia với bạn bè hay nói chuyện với những người bạn, những cách đó bạn thấy sao?. Cũng đỡ hơn là ngồi một mình bị chìm đắm trong những cảm xúc đó nhỉ? Nhưng hình như đó là cách thức chạy trốn vì những cảm xúc vẫn còn ở đó.
Mai ra ở một mình, tớ đã rất lo lắng. Dù tớ biết là người thương của Mai, là bạn đó, có bản chất như cây đào, như con ong: vững chãi, thảnh thơi, nhưng tớ đã lo lắng vì đó là nhược điểm của tớ. Tớ đã nghĩ những người sống một mình thường là những người cô đơn giữa đám đông, ngột quá hoặc giả muốn sống chung với người yêu. Cô đơn giữa đám đông ra sống một mình thì nguy hiểm lắm vì càng có khoảng trống nhiều thì càng lạnh. Đôi khi sự tự do đơn giản là mình sắp xếp được thời gian cho công việc và thời gian cho mình một cách hợp lý. Chắc Mai không phải thế, hị hị. Tớ nhiều lúc lo như bà cụ ý. Chè thái nguyên ngon ở hà nội với bảng báo giá chè thái nguyên rẻ nhất trên toàn quốc.

Cảm ơn bạn vì đã là người thương của Mai.

 Giờ tớ không nói chuyện nhiều với Mai nữa vì sẽ gây sự dính mắc giữa hai đứa. Dù ở nơi khác chỗ Mai sống, nhưng tớ biết bạn có đó với Mai là tớ an tâm rồi. Rồi một ngày không xa, Mai sẽ quay về hỏi bạn:
“Lá gan của tôi ơi, em còn khỏe mạnh chứ? Chị xin lỗi vì đã quá vô tâm không có để ý đến em, chị hứa từ nay trở đi sẽ uống ít rượu bia và ăn ít đồ cay nóng lại”.
“Này trái tim của tôi ơi, em hay đập mạnh vì chị lắm phải không? Chị hay tức giận, hồi hộp, lo âu mà không nhớ ra em đang run rẩy làm việc cật lực, giờ chị sẽ bớt giận lại không làm em phải vất vả nữa”.
“Này đôi mắt của chị ơi! Xin lỗi em vì chị đã không nhận ra sự có mặt của em là một điều mầu nhiệm của cuộc sống, chị có thể nhìn rõ mặt những người thương, nhìn thấy trời xanh, mây trắng tuyệt diệu vô cùng thế mà chị lại hay xem máy tính, điện thoại để em mệt mỏi, giờ chị hứa là chị sẽ không xem điện thoại nếu không cần thiết và sẽ đi ngủ đúng giờ giấc”….
Tớ biết là bạn luôn tin Mai sẽ thủ thỉ với ban những điều như thế đơn giản vì hai bạn là một người vững chãi và thảnh thơi dù trong hoàn cảnh nào của cuộc sống.Giờ tớ cũng cần chăm sóc cái bạn tri kỷ trong tớ. Cảm ơn bạn vì cuộc nói chuyện ngắn này.

Thân ái: Trà Minh Cường

0 nhận xét: